Hà Nội, 12/3/2015

HUY.

Gần một tuần từ khi chính thức "launch" dự án, chúng tôi nhận được rất nhiều lời động viên, ủng hộ, và chia sẻ thông tin cho thêm nhiều người khác. Người ngỏ lời đóng góp về tài chính, người tình nguyện quản lý dùm trang thông tin, người làm ảnh, banner... khiến chúng tôi thấy càng thêm có động lực, tất nhiên xen lẫn cả những lo âu về trách nhiệm và chất lượng của dự án.

Có thể ban đầu tôi chỉ hình dung đây là một cuộc đi chơi, được quen thêm bạn bè. Nhưng rồi tôi nghĩ thời gian là có hạn, nhất là những chuyến đi không dễ để lặp lại quá nhiều lần trong đời như thế này, thì mình nên trao cho nó một sứ mệnh nào đó, dù là thật nhỏ, để khiến nó cũng có ích với nhiều người khác. Trình bày ý tưởng từ khá lâu với một số người, nhận được sự đồng hành trước hết của Loan ICS, người đã dẫn dắt tôi vào phong trào LGBT Việt Nam, tôi quyết tâm tiến hành. Từ việc đặt mua vật phẩm về để bán gây quỹ, nhưng tôi nhận ra mình không thể buôn bán và làm dịch vụ :))

Cột mốc trọn 4 năm làm việc cho tôi một cái cớ để mình xin nghỉ phép dài, 3 tháng, để thực hiện dự án này. Đứng ở góc độ tổ chức thì dự án này không có tính "chiến lược" mà chỉ nhỏ lẻ. Nhưng tôi thích và tin vào khả năng gây cảm hứng của những thứ nhỏ bé như thế này. Một hồ sơ xin tài trợ với một cơ quan ngoại giao, nhưng dự án bị từ chối. Loan không tham gia cùng được vì việc riêng, và bỗng nhiên những sự kiện ngẫu nhiên khiến tôi nói với Nam cùng tham gia. Tôi lại nghĩ không cần nhiều tiền quá, cứ làm quy mô với số tiền mình có thôi.

Giờ đây có nhiều bạn bè cùng theo dõi và giúp sức, crowd-sourcing về cả con người, tinh thần và trí tuệ. Khi tôi cảm ơn một người anh vì đã hỗ trợ cho dự án, anh nói "Không, anh phải cảm ơn em", khi đó tôi biết, đây không chỉ là ước mơ của riêng tôi, mà nó còn là ước mơ chung được chia sẻ của rất nhiều người khác nữa.